Vào một buổi tối sau khi đã làm việc khá muộn, tôi cảm thấy hơi đói nên đã rẽ vào một quán ăn bên cạnh vỉa hè và gọi một tô mì bò.
Khi tôi đang ăn, bất ngờ có một cậu bé tầm 7 hay 8 tuổi gì đó đứng trước mặt tôi, quần áo cậu rách rưới bẩn thỉu, tóc cậu bé rối bù nhưng cậu lại có đôi mắt sáng, cậu bé nói:
- Cô cho cháu xin chỗ mì còn lại kia được không ạ?
Vừa nói cậu bé chỉ tay vào tô mì của tôi. Thấy cậu bé có vẻ rất tội nghiệp, tôi cũng không còn hứng thú để ăn tiếp nữa nên tôi vui vẻ đồng ý.
- Ừ, cháu ăn đi. Chắc đói lắm rồi hả?
Cậu bé vội nói cảm ơn tôi rồi bưng bát chạy về phía góc tường gần đó trước sự ngơ ngác của tôi, tôi không hiểu cậu bé đem bát mì đến đó để làm gì. Tôi rút tiền để trả tiền cho cô chủ quán định ra về, nhưng vì tò mò nên tôi đi theo cậu bé.
Dưới ánh đèn mờ mờ, tôi nhận ra một người phụ nữ với khuôn mặt yếu ớt, chị nằm tựa lưng vào tường, bên cạnh là cậu bé, cậu đang đút từng chút mì cho người phụ nữ ấy. Cậu bé nhận ra sự xuất hiện của tôi, đôi mắt của cậu cụp xuống như biết mình vừa nói dối bị tôi phát hiện. Người phụ nữ chưa kịp nói gì thì cậu bé liền nói:
- Mẹ ơi! Đây là cô lúc nãy cho con bát mì đó ạ.
Người phụ nữ cố gượng dậy để nói cảm ơn tôi:
- Cô tốt bụng quá! Mẹ con tôi không biết phải nói cảm ơn cô ra sao...
- Đêm khuya thế này sao hai mẹ con chị không về nhà mà lại ở đây?
Chị ta ôm cậu bé vào lòng rồi kể:
- Hai mẹ con tôi dắt díu nhau ra thành phố để kiếm sống không quen biết ai, lại chẳng có vốn nên người ta thuê gì thì làm nấy. Chúng tôi kiếm chút tiền để sống qua ngày. Hôm nay tôi chẳng làm gì được vì bất ngờ đổ bệnh, có lẽ tối nay hai mẹ con tôi ở tạm đây rồi ngày mai tính tiếp cô à.
Tôi thấy trời đã tối mà chị và cậu con trai vẫn chưa có cái để ăn. Tôi liền chạy lại tiệm bách hóa gần đấy mua một ít bánh trái thực phẩm cho hai mẹ con để hai mẹ con có thể qua được cơn đói tối nay.
Tôi ngồi trò chuyện với họ trong một chốc lát rồi cũng phải vội vã ra về vì trời đã bắt đầu về khuya. Tôi về đến nhà khi đồng hồ đã điểm 12h đêm, mệt mỏi, tôi buông mình xuống giường định ngủ thì bỗng giật mình nhớ ra chiếc túi xách của tôi trong lúc trò chuyện với hai mẹ con tôi đã đặt nó sang một bên, sau đó vì vội vã trở về nên tôi quên béng đi mất. Trong đó cũng chỉ có vài trăm ngàn và mấy thứ son phấn chẳng đáng là bao nhiêu tiền, mà giờ có đến thì chắc gì hai mẹ con họ đã trả lại cho tôi? Nghĩ vậy nên tôi không đi nữa, tôi ngao ngán nằm ngủ và không quên buông một câu: " Đúng là làm phúc phải tội."
Sáng hôm sau tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa. Khi cánh cửa dần hé mở, đứng trước mặt tôi là một cậu bé, đó chính là cậu bé tối hôm qua mà tôi đã gặp. Trên tay của cậu còn cầm chiếc túi xách của tôi. Cậu bé dùng hai bàn tay đưa chiếc túi cho tôi đầy lễ phép:
- Túi của cô đây ạ. Tối hôm qua cô để quên chỗ hai mẹ con cháu.
Nói rồi cậu bé có chút ngập ngừng:
- Cháu có trót mở túi của cô nhưng cháu không lấy gì cả. Cháu chỉ muốn xem có địa chỉ của cô hay không thôi ạ.
Nhìn vẻ luống cuống của cậu bé làm tôi phì cười. Vô cùng xúc động trước hành động của cậu bé, tôi liền nói:
- Cám ơn cháu rất nhiều, rất may là cháu đã mang chiếc túi này lại cho cô.
Rồi cậu bé nhảy chân sáo đi xa dần tầm mắt của tôi, tôi thấy không cần phải kiểm tra lại chiếc túi vì tôi tin tưởng hai mẹ con cậu bé không lấy đi thứ gì của tôi. Ngược lại, họ đã tặng thêm cho tôi một món quà, đó chính là tính trung thực và lòng tin. Bắt đầu một ngày mới với niềm tin đang nhen nhóm trong lòng, tôi cảm nhận được hạnh phúc ngay cả trong những điều nhỏ nhoi nhất.
Monday, 22 September 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
...tôi yêu con chim cổ còn rướm máu đến trần gian phụng hiến cả tâm hồn... mai hết cuộc tôi xin về núi cũ giã từ ngày áo đỏ đèn xanh chẳng p...
-
Ai hay trong một tách trà Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương Ai hay trong gió ngàn phương Đã mang hơi thở trùng dương xanh ngời Tay em cầm mả...
-
Cứ thế em tạo cho mình một khoảng cách, một vách ngăn vô hình với thế giới xung quanh em Trong khoảnh khắc ấy em biết mình đã có tình cảm đặ...
-
Câu chuyện 5: Anh mãi yêu em, Đậu Biếc ạ! Trà chanh tình yêu - Hôm ấy, trời nhiều mưa. Phố nằm phơi mình trong gió lạnh. Em băng qua màn mư...
-
Đã hơn một lần chị nghĩ đến việc li hôn và có lẽ chị cũng phải li hôn chứ chị không thể tiếp tục sống với người chồng lạnh lùng, vô tâm, ích...
-
Đây là thể loại game đấu thú online cho điện thoại được rất nhiều bạn trẻ yêu thích Game có cốt truyện, lỗi chơi tương tự như bộ phim hoạt...
-
Người ta khổ vì thương không phải cách Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi … . Em yêu anh theo cách r...
-
Nếu muốn tân trang cho chiếc điện thoại của mình thêm nghộ nghĩnh, đáng yêu bằng những Hình nền tình yêu thì hay xem qua bài viết này Bộ h...
-
Bộ ảnh Cover Facebook quốc kỳ Việt Nam Góc trái tim xin gửi đến các bạn bộ ảnh Cover Facebook Quốc kỳ Việt Nam dành cho những ngày lễ lớn ...
-
Những nỗ lực cuối cùng có thể để níu kéo một gia đình nhỏ đang tan vỡ. Nhưng em phải trả lại cho anh một thứ... Đó là trái tim anh, mạng sốn...
0 comments:
Post a Comment