Ở một ngôi làng xa xa trồng hoa màu nọ, vào mỗi mùa thu hoạch người ta đều lưu lại những cây hoa màu của bốn góc rẫy dành cho những người khác cần dùng, nếu người nào cần thì có thể dùng không phân biệt quen hay lạ.
Người chủ vườn cho rằng, ông trời đã giúp cho họ có được những vụ mùa sung mãn, vì vậy để đền ơn trời đất họ đã lưu lại những phần hoa màu đó để giúp đỡ cho những người gặp khó khăn hơn họ. Họ cho rằng chia sẻ là một sựđền ơn, chia sẻ là một đức tính tốt đẹp.
Ở Hàn Quốc, hai bên đường đi người ta trồng rất nhiều hồng. Mỗi một mùa sau khi thu hoạch người ta thấy trên những cây hồng, đóđây vẫn còn trái chín. Nhiều người khách qua đường thấy vậy tự hỏi rằng, những trái hồng vừa chín vừa đẹp như thế sao người ta không hái, tiếc nhỉ! Nhưng người chủ trồng hồng bảo, cho dù những trái hồng đó chín mọng thu hút đến đâu cũng không hái hết, vì những trái hồng đó đặc biệt để dành cho những con chim khách làm thức ăn vào mùa đông.
Điều gì đã khiến những người ở đây có thói quen lưu lại những trái hồng trên cây như vậy. Thì ra đây là nơi trú đông của những đàn chim khách. Cứ mỗi mùa đôngđến chim khách bay về tụ hội làm tổ trên những cây hồng.
Có một mùa đông năm ấy, trời đặc biệt lạnh, tuyết rơi nhiều, có khoảng vài trăm con chim khách không tìm được thức ăn nên trong một đêm đã chết hết vì đói lạnh. Mùa hồng năm sau, những cây hồng đang nảy lộc đâm chồi chuẩn bị khai hoa kết quả thì lạ thay có một loại sâu lạ đột nhiên xuất hiện cắn phá những cây hồng. Năm đó những vườn hồng gần như tuyệt chủng.
Từ đó mỗi năm, cứ vào mùa thu khi người ta hái hồng, người ta đều lưu lại những trái hồng thưa thớt trên cây để làm thức ăn cho những con chim khách vào mùa đông. Chính nhờ những trái hồng còn lưu lại trên cây đã thu hút nhiều chim khách đến đây trú đông. Chim khách hình như cũng biết cảm ơn nên khi mùa xuânđến nó chưa bay đi vội, suốt ngày chăm chỉ bắt những con sâu lạ trên cây hồng, thế là bảo đảm mùa hồng năm đó rất được mùa.
Trong lúc thu hoạch chớ quên lưu lại một phần thành quả của mình cho người khác. Vì dành cho người khác phần dư của mình chính là lưu lại phần hy vọng cho chính mình. Trong môi trường sinh thái đều có sự tương quan nhau, đều dựa vào nhau mà tồn tại, một cái phồn vinh thì cái kia cũng phồn vinh và ngược lại.
Cho đi, là một niềm vui. Vì cho đi không phải hoàn toàn mất đi, mà là một cách thu hoạch cao thượng. Cho đi là một niềm hạnh phúc, vì cho đi khiến tâm hồn mình thêm rộng lượng và cũng đem lại hạnh phúc cho chính mình.
Hạnh Giải trích dịch
Sunday, 1 May 2016
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
...tôi yêu con chim cổ còn rướm máu đến trần gian phụng hiến cả tâm hồn... mai hết cuộc tôi xin về núi cũ giã từ ngày áo đỏ đèn xanh chẳng p...
-
Ai hay trong một tách trà Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương Ai hay trong gió ngàn phương Đã mang hơi thở trùng dương xanh ngời Tay em cầm mả...
-
Cứ thế em tạo cho mình một khoảng cách, một vách ngăn vô hình với thế giới xung quanh em Trong khoảnh khắc ấy em biết mình đã có tình cảm đặ...
-
Câu chuyện 5: Anh mãi yêu em, Đậu Biếc ạ! Trà chanh tình yêu - Hôm ấy, trời nhiều mưa. Phố nằm phơi mình trong gió lạnh. Em băng qua màn mư...
-
Đã hơn một lần chị nghĩ đến việc li hôn và có lẽ chị cũng phải li hôn chứ chị không thể tiếp tục sống với người chồng lạnh lùng, vô tâm, ích...
-
Đây là thể loại game đấu thú online cho điện thoại được rất nhiều bạn trẻ yêu thích Game có cốt truyện, lỗi chơi tương tự như bộ phim hoạt...
-
Người ta khổ vì thương không phải cách Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi … . Em yêu anh theo cách r...
-
Bộ ảnh Cover Facebook quốc kỳ Việt Nam Góc trái tim xin gửi đến các bạn bộ ảnh Cover Facebook Quốc kỳ Việt Nam dành cho những ngày lễ lớn ...
-
Nếu muốn tân trang cho chiếc điện thoại của mình thêm nghộ nghĩnh, đáng yêu bằng những Hình nền tình yêu thì hay xem qua bài viết này Bộ h...
-
Những nỗ lực cuối cùng có thể để níu kéo một gia đình nhỏ đang tan vỡ. Nhưng em phải trả lại cho anh một thứ... Đó là trái tim anh, mạng sốn...
0 comments:
Post a Comment