Con gái… Vì yêu một người mà trưởng thành hơn … Còn con trai.. Trưởng thành là khi…Mất đi
một người. ..
Những đêm hè tháng năm, sao giăng đầy trời, nằm bên cạnh mẹ, ngập ngừng hỏi: “Có khi nào, mẹ hối hận vì đã yêu bố không?” Như ngày hôm qua, mình đã tự hỏi mình rất nhiều lần rằng: “Khi anh rời đi, đó có phải là lựa chọn cuối cùng rồi không?”
Ngày xưa, mình thích những điều giản dị lắm. Thích trồng một vườn hoa hồng dại. Sớm mai, cắt những nụ chúm chím hồng. Cắm trong bình lớn và đặt lên bàn người mình thương. Thích làm bánh cupcake, ướp hương quế và gửi đến địa chỉ đã thuộc nằm lòng. Thích pha trà vào những đêm giá buốt. Thích cuộn tròn bên những trang sách. Thích đi và được đi.
Và đến bây giờ, mình vẫn thích những điều ấy. Có chăng là thích giọng âm ấm mà dịu dàng của anh. Thích được nghe anh nói: “Anh mệt lắm”, để thấy mình quan trọng với anh đến dường nào. Thích được ủ mình trong chiếc áo khoác của anh. Nhấm nhẳng nỗi nhớ mỗi khi xa cách và dịu dàng mỗi khi ở bên.
Năm hai hai tuổi, mình ước được ngủ quên trên cánh đồng cạnh nhà mình. Mặc váy hoa, hát nhè nhẹ:
“Thì em cũng có đôi lần
Cần riêng anh đấy thôi.”
Nhưng chóng vánh làm sao, một buổi chiều, sự quan tâm của người này thành sự thừa thãi với người kia. Nhắm mắt. Mở mắt. Tháng năm không trở lại, người ra đi.
Phải làm sao khi bầu trời của mình sụp đổ, ngước lên là thấy một màu u ám, tối đen?
co-don
Ngoài cửa sổ, mùa hè đã cận kề. Ngày không anh, mình pha một bình nước chanh lớn, rót vào cốc thủy tinh trong suốt. Đưa lên môi, cảm nhận rõ vị chua, thơm thơm tươi mát. Hẳn là ngày mai trời vẫn sẽ nắng, hoa vẫn nở và chanh vẫn không hết chua. Nhưng còn mình thì sao? Có ai đó đã bỏ đi cơ mà.
Tháng năm, những khoảnh khắc vụng dại đã rời đi. Mình vẽ lên mặt đất hình trái tim be bé. Tự hỏi: “Còn lại gì sau những đổ vỡ”.
“Cô bé này, đáng yêu thế này này, lại chỉ yêu có mình anh thôi sao”
“Đồ hâm. Ngón này là để đeo nhẫn. Em mà đánh mất, anh cạch xít luôn đấy”.
Ngay từ đầu, bản thân không nên quá kì vọng vào bất cứ người đàn ông nào cả. Bởi quãng đời dài rộng, những mảnh ghép thì chật chội, giữ làm sao được một trái tim khi nó đã quyết tâm rẽ lối. Vào cái thời khắc họ bỏ đi, chỉ nên giữ những ký ức đẹp cho riêng mình.
-ST ( Để Gió Cuốn Đi )
Home
»
»Unlabelled
» Chỉ nên giữ những ký ức đẹp cho riêng mình
Wednesday, 8 October 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
...tôi yêu con chim cổ còn rướm máu đến trần gian phụng hiến cả tâm hồn... mai hết cuộc tôi xin về núi cũ giã từ ngày áo đỏ đèn xanh chẳng p...
-
Chẳng phải chuyện ta, chuyện của đời Giàu, sang, xấu, đẹp .... Khắp muôn nơi... Dở, hay, phải, trái trong thiên hạ Vướng mắc ,,, Bao giờ tâm...
-
Đây là thể loại game đấu thú online cho điện thoại được rất nhiều bạn trẻ yêu thích Game có cốt truyện, lỗi chơi tương tự như bộ phim hoạt...
-
Góc trái tim xin gửi đến các bạn những hình ảnh động, hình ảnh đẹp về chủ đề giáng sinh và chúc mừng năm mới. Bạn có thể dùng làm thiệp gửi...
-
Nếu muốn tân trang cho chiếc điện thoại của mình thêm nghộ nghĩnh, đáng yêu bằng những Hình nền tình yêu thì hay xem qua bài viết này Bộ h...
-
Trà chanh tình yêu: "Vì khi yêu một ai đó, là trao cho họ quyền được làm đau mình. Vậy nên anh không cần xin lỗi em đâu, mà hãy để em t...
-
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau có ai khoác lên bạn một tấm áo. Ấm áp không...
-
" Bạn có bao giờ tự hỏi rằng trên đời này, người bạn yêu nhất là ai? Câu chuyện mà Trà chanh Radio chia sẻ với các bạn trong những giờ ...
-
Trà chanh tình yêu: N gười ta thường nói: tình cảm con người đối với nhau luôn quan trọng hơn vật chất và tiền bạc... Xin lỗi... vì anh n...
-
Người làm cho bạn rơi nước mắt là người bạn yêu nhất... Người hiểu được giọt nước mắt của bạn là người yêu bạn nhất... Người im lặng lau n...
.jpg)
.jpg)
.jpg)
.jpg)

0 comments:
Post a Comment