Hãy mơ những gì bạn thích mơ. Hãy đi nơi bạn thích đi, và trở thành người mà bạn muốn trở thành.
Bởi vì ta chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để thực hiện tất cả những gì ta mong mỏi trong cuộc
đời ấy .
Chiều nay, bước chân vô định đưa em về ngang khu chung cư mà em ở trọ thời sinh viên. Đứng trên bậc thang cuối cùng của tầng cao nhất, em nhắm mắt nghe gió lùa qua nỗi hoang hoải lòng mình. Giờ này, có lẽ anh đang bận rộn chuẩn bị cho suất diễn hàng đêm, đâu thể cùng em đi ngược về những năm tháng cũ, để khép hẳn cánh cửa ký ức mà em đã vụng về đánh rơi chìa khóa...
Ngày đó anh hát hay, đàn giỏi, có biết bao cô gái cùng trường cảm mến và tìm cách kết thân, nhưng anh lại chọn em, cô bạn đồng hương nhút nhát. Mình đã cùng trải qua những phút giây tươi đẹp, mà những nấc thang chung cư như nhân chứng không lời. Mỗi ngày anh đạp xe từ nơi cách xa em sáu cây số, mồ hôi thấm ướt lưng áo nhưng vẫn hăm hở leo lên tầng bốn cái chung cư cũ kỹ, chỉ để cùng “đi xuống với em cho vui” và đưa em đi học. Chiều chở em về, anh lại “đi lên với em cho vui” và đợi em khuất hẳn sau cánh cửa mới ra về. Em vẫn thường len lén chạy trở ra nhìn theo những guồng bánh xe anh quay rộn rã trên lối sỏi và mỉm cười vì những niềm vui bé nhỏ mà anh dành tặng cho em.
Em nhớ mãi lần em bị tai nạn gãy chân phải bó bột. Suốt hai tháng trời, em trở thành gánh nặng... 48kg trên lưng anh, lượt đi lẫn lượt về. Bạn bè ở trường cũng quen dần với hình ảnh anh lỉnh kỉnh cặp sách trước ngực và phía sau là một cô nhỏ thẹn thùng. Biết bao lần tựa cằm lên lưng áo nồng mồ hôi của anh khi cùng đi qua những bậc cầu thang chung cư, em thầm ước mình được bên nhau mãi.
Dù điều ước ấy đã không thành sự thật, nhưng em chưa bao giờ tự trách mình cái ngày mà em khuyến khích anh dự thi tiếng hát sinh viên - nấc thang đầu tiên đưa anh đến những ước vọng cao hơn. Những yêu cầu của nghiệp diễn đã đẩy anh đi theo hướng khác, rời xa em dần. Cuối cùng anh vẫn giữ cho em “không phải là người nói lời tạm biệt”, khi ngày nọ anh bắt gặp em lặng lẽ đứng chờ anh và người quản lý ôm nhau từ khách sạn bước ra...
Không còn cùng em đi qua những bậc cầu thang ẩm thấp nơi em ở, anh đang cố sức trên những nấc thang mới, nơi anh phải đánh đổi nhiều thứ khác để vươn lên. Chung cư này rồi đây sẽ được san bằng để xây cái mới. Em rồi sẽ quên đi ngày cũ, quên đi bản tình ca lỗi nhịp riêng mình...
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Home
»
hiểu về trái tim
»
lời trái tim
»
trái tim cho em
»
trái tim nhân ái
»
trái tim tan vỡ
» Em rồi sẽ quên đi ngày cũ, quên đi bản tình ca lỗi nhịp riêng mình...
Wednesday, 8 October 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
...tôi yêu con chim cổ còn rướm máu đến trần gian phụng hiến cả tâm hồn... mai hết cuộc tôi xin về núi cũ giã từ ngày áo đỏ đèn xanh chẳng p...
-
Chẳng phải chuyện ta, chuyện của đời Giàu, sang, xấu, đẹp .... Khắp muôn nơi... Dở, hay, phải, trái trong thiên hạ Vướng mắc ,,, Bao giờ tâm...
-
Đây là thể loại game đấu thú online cho điện thoại được rất nhiều bạn trẻ yêu thích Game có cốt truyện, lỗi chơi tương tự như bộ phim hoạt...
-
Góc trái tim xin gửi đến các bạn những hình ảnh động, hình ảnh đẹp về chủ đề giáng sinh và chúc mừng năm mới. Bạn có thể dùng làm thiệp gửi...
-
Nếu muốn tân trang cho chiếc điện thoại của mình thêm nghộ nghĩnh, đáng yêu bằng những Hình nền tình yêu thì hay xem qua bài viết này Bộ h...
-
Trà chanh tình yêu: "Vì khi yêu một ai đó, là trao cho họ quyền được làm đau mình. Vậy nên anh không cần xin lỗi em đâu, mà hãy để em t...
-
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau có ai khoác lên bạn một tấm áo. Ấm áp không...
-
" Bạn có bao giờ tự hỏi rằng trên đời này, người bạn yêu nhất là ai? Câu chuyện mà Trà chanh Radio chia sẻ với các bạn trong những giờ ...
-
Trà chanh tình yêu: N gười ta thường nói: tình cảm con người đối với nhau luôn quan trọng hơn vật chất và tiền bạc... Xin lỗi... vì anh n...
-
Người làm cho bạn rơi nước mắt là người bạn yêu nhất... Người hiểu được giọt nước mắt của bạn là người yêu bạn nhất... Người im lặng lau n...
.jpg)
.jpg)
.jpg)
.jpg)

0 comments:
Post a Comment